Sống ở TPHCM, hot girl Linh Rin cũng nhớ mùa thu Hà Nội. Mới đây, cô lần đầu tiết lộ về hành động "chơi lớn" của bạn trai để cô có kỉ niệm khó quên trong mùa thu Hà Nội năm ngoái.
![]() |
Phillip Nguyễn và bạn gái Linh Rin. |
Linh Rin kể, một năm trước, Phillip Nguyễn bất ngờ giao trọng trách để cô tổ chức chương trình cho một thương hiệu của công ty. Cô ngơ ngác không biết bắt đầu từ đâu.
"Trời ơi, chắc là thử thách mình đây, xem mình có nhanh nhẹn không, không thì sẽ "đánh trượt", cho hết yêu luôn", đó là suy nghĩ hiện lên trong đầu Linh Rin khi đó.
Linh Rin cho biết, cô quyết định tổ chức cho mọi người đi chơi, thăm thú, mua sắm rồi sau đó đi trên xe bus ngắm tiết trời mùa thu, đi nghe nhạc, vòng quanh phố phường ngắm Hà Nội rồi đi thưởng rượu và đồ ăn ở khu Hồ Tây.
![]() |
Hóa ra, bữa tiệc mà Phillip Nguyễn yêu cầu Linh Rin tổ chức cũng chính là món quà mà anh dành tặng cô. |
Khi tiệc kết thúc, cô mới nghĩ rằng, đáng lẽ phải đi lên phố cổ, phải làm rầm rộ để cho mọi người biết tới chứ nhỉ. Lúc này cô bắt đầu sợ.
"Ai ngờ, sếp ở TPHCM ồn ào náo nhiệt, quay ra nói: "Cảm ơn em, anh thích". Hỏi ra thì là, anh chỉ muốn em có cớ dành thời gian rủ bạn bè đi chơi thôi. Mà anh chơi vậy một lần thôi nha, lần sau em không chơi lại được đâu nhé! Em làm tử tế đó", Linh Rin tiết lộ bất ngờ về bạn trai.
"Thế là mùa thu năm ngoái là mùa Thu đẹp nhất của Linh", hot girl bày tỏ.
![]() |
Phillip Nguyễn và Linh Rin được khen đẹp đôi. |
Chia sẻ của Linh Rin khiến nhiều người trầm trồ về độ lãng mạn, yêu chiều bạn gái của Phillip Nguyễn. Đây không phải lần đầu, chàng thiếu gia công khai bày tỏ sự quan tâm đến bạn gái.
Trên trang cá nhân, anh công khai đăng tải những hình ảnh ngọt ngào với Linh Rin. Hoa, đồng hồ đắt tiền,… những món quà mà Phillip Nguyễn dành cho Linh Rin đều được tự tay anh chàng lựa chọn. Thậm chí, chàng thiếu gia còn vào bếp chuẩn bị đồ ăn cho bạn gái.
Linh Rin từng tiết lộ, bạn trai chính là người truyền cảm hứng cho cô luôn ý thức bảo vệ mình và cộng đồng: "Anh là người rất quan tâm đến vấn đề sức khỏe của mọi người thân yêu. Anh luôn cập nhật thông tin số liệu về dịch bệnh thường xuyên và báo cho mọi người trong gia đình.
Lúc mà Tiên (Tiên Nguyễn - em gái Phillip Nguyễn) còn ở Anh, anh ấy là người gọi điện cho bố mẹ và nói tất cả mọi thông tin, tìm cách làm thế nào để cách ly tốt nhất ngay khi chính bản thân Tiên còn chưa biết nguy cơ bị lây nhiễm".
Linh Rin cũng thay đổi theo hướng tích cực từ ngày yêu Phillip Nguyễn. Gần đây, cô thường xuyên trổ tài vào bếp nấu nướng, học làm bánh.
Có vẻ như điều này khá tương đồng giữa Linh Rin và ngọc nữ Hà Tăng. Khi về làm dâu nhà hào môn, Hà Tăng cũng khiến nhiều người bất ngờ bởi sự đảm đang nội trợ.
![]() |
Linh Rin tự tay làm bánh. |
Linh Rin là hot girl Hà thành một thời, tham gia cuộc thi Miss Teen. Cô cũng từng tạo dấu ấn tại The Look, là học trò của Phạm Hương.
Vào năm 2020, bức ảnh thời trang mùa dịch Covid-19 được đăng tải trên tài khoản Instagram của hot girl Linh Rin (Ngô Phương Linh) bất ngờ xuất hiện ở đầu chùm ảnh của tờ tin tức Daily Mail (Anh).
Tờ tin tức nổi tiếng khen ngợi rằng, chỉ bằng một vài mẹo phối đồ, cô gái "fashionista" đã khiến chiếc khẩu trang trở thành một chi tiết ăn nhập với tổng thể trang phục.
Theo Dân trí
Mới đây, MC Cát Tường lại có phen “ngã ngửa” trước cô nàng lương trăm triệu tham gia chương trình hẹn hò có gu người yêu độc lạ.
" alt=""/>Phillip NguyễnLá rụng về cội
Vậy mà khi nỗi buồn của mẹ con tôi đã nguôi ngoai thì Dũng quay về. Anh lí nhí xin lỗi nhưng thật sự tôi không nghe gì hết, chỉ nhìn anh chép miệng mà đoán vậy thôi. Anh tiều tụy quá, đen và gầy nhom, già đi năm, bảy tuổi. Anh bảo, anh thật là dại dột mới bỏ vợ con. Cũng may tôi vẫn đợi chờ chồng nên không nộp lá đơn đã có sẵn chữ ký của anh lên tòa án. Nhưng tôi vẫn bảo: “Nộp rồi. Xử ly hôn vắng mặt luôn rồi”. Dũng nói, tôi chịu cười vậy là còn thương anh. Trước khi về nhà, Dũng đã tới tòa án huyện hỏi thăm rồi, “không có vụ ly hôn nào mang tên anh và em cả”.
Hai con tôi mừng hơn bắt được vàng khi thấy ba về, nhưng tự ái đàn bà không cho phép tôi ra mặt hồ hởi chào đón chồng. Bữa cơm, tôi bảo con dọn thêm chén đũa, kín đáo làm thêm món Dũng thích, tự biện minh với mình “món này cũng ngon mà lâu nay bận quá không làm”. Tối, chồng tôi ý tứ chỉ nằm ngoài phòng khách, dáng co ro chịu đựng cứ xoay trở hoài trên chiếc ghế salon chứ không vào phòng ngủ với con trai.
Một tuần trôi qua, tôi cứ đi làm, trưa về nấu ăn nhưng nhà cửa đã được “ai đó” dọn dẹp gọn gàng. Quần áo đã giặt, nhà đã lau, cơm đã nấu... Mấy công việc mà gần hai mươi năm qua Dũng không mấy khi làm (trừ khi tôi ở cữ).
Hôm kia, lại thấy anh loay hoay với mớ giấy tờ gì đó. Thấy bóng tôi về thì giấu nhẹm dưới mấy chồng báo cũ, rồi lăng xăng lặt rau, kho thịt... Tôi buồn cười nhưng ấm ức vẫn không nguôi. Bây giờ Dũng cùng đường rồi mới về với tôi chứ gì? Có phải cô bồ giàu có đó đã không rộng tay đón khi biết anh đến với cô chỉ là tay trắng nên “đá” anh? Giả dụ, tôi cũng muốn “đổi gió” như anh và sau đó cũng quay về, liệu anh có dễ dàng chấp nhận?
Bữa cơm tôi vẫn ý tứ sắm thêm vài món Dũng thích. Lại lấp liếm trả lời con gái “món đó cũng ngon tại lâu nay mẹ bận quá không làm được”. Chỉ có con trai lớn là tủm tỉm cười. Hôm nay tôi mệt nên về sớm. Chồng tôi không có nhà. Mớ giấy tờ gì đó mà mấy hôm nay anh giấu tôi ghi ghi chép chép, hóa ra là... đơn xin việc.
Năm mươi hai tuổi rồi, liệu Dũng có dễ dàng tìm được việc làm hay sẽ bẽ bàng vì “sóng sau lùa sóng trước”? Nhẹ nhàng cất lại mớ giấy tờ như mình chưa phát hiện ra, tôi tự hỏi, liệu ngày Dũng bỏ mẹ con tôi ra đi, anh có nghĩ đến ngày sẽ lâm vào cảnh đường cùng như hôm nay?
Tôi không còn giận chồng. Lòng bình lặng như thể Dũng là một người quen, nhưng cứ gờn gợn câu hỏi: “Giả sử suôn sẻ với cô nhân tình kia, anh có về với mẹ con tôi?”. Giờ anh về, không còn chút tài sản nào cả. Chiếc xe ngày nào đã mất, khoản tiền gần trăm triệu mà anh buộc tôi chia đôi từ sổ tiết kiệm để anh mang đi “sống cho mình” cũng không còn. Con gái suýt trầm cảm vì sự ra đi của cha, tiền bạc của mấy mẹ con cũng không còn nhiều bởi bao cuộc tìm kiếm anh và thăng trầm của cuộc đời. Con trai không thi đại học mà đã đi làm công nhân để có tiền giúp mẹ nuôi em. Nó chua chát khi cha nó khuyên nó thi đại học: “Học chi cho nhiều, có địa vị xã hội chi cho cao rồi cũng làm khổ vợ con”. Cha nó gằm mặt lặng im.
Tôi thương Dũng và yêu con nhưng tôi phải làm sao khi một-hai tháng nữa có thể tôi không nuôi nổi anh, còn con tôi cứ mỗi câu nói với ba nó lại như một nhát dao cứa vào tim tôi?
(Theo Phunuonline)" alt=""/>Chồng đi chinh phục gái giàu, trở về trắng tayTôi đã lấy chồng được 6 năm và sinh hai đứa con, một trai một gái kháu khỉnh. Được chồng và gia đình chồng hết mực chăm sóc, yêu thương. Mọi chuyện đáng lẽ sẽ không phải bàn nếu chồng tôi không phải là người thiểu năng trí tuệ và nếu anh ấy là bố của các con tôi.
Từ ngày bước chân về nhà chồng, chưa có phút giây nào tôi được thanh thản bởi cảm giác tội lỗi luôn đeo bám mình. Tôi nhiều lần định nói ra sự thật kinh khủng này nhưng lại sợ hạnh phúc mình đang có sẽ vuột mất nên tôi tiếp tục làm kẻ lừa dối.
Câu chuyện của tôi bắt đầu từ khi tôi đồng ý làm em kết nghĩa với Quang (anh trai của chồng hiện tại) và cũng là đồng nghiệp cùng công ty. Khi đó, tôi là một cô gái bắt đầu bước qua tuổi trẻ nhưng chưa từng có bạn trai dù rằng bạn bè đánh giá… không đến nỗi nào. Bố mẹ tôi đã năm lần bảy lượt đi cắt duyên âm cho con gái nhưng chẳng biết chưa gặp thầy hay do cắt nhiều… hết duyên mà tôi vẫn chưa tìm được một nửa của mình. Anh Quang khi đó đã lập gia đình, anh chị rất hạnh phúc với cậu con trai đầu lòng thông minh.
Anh em tôi rất hợp nhau, thường tâm sự và chia sẻ về những lo lắng đời thường. Ngoài giờ làm, chúng tôi vẫn nhắn tin trò chuyện về công việc, về những vui buồn xung quanh cuộc sống của vợ chồng anh; thi thoảng tôi kể cho anh nghe chuyện gia đình, chuyện bố giục tôi lấy chồng, chuyện mẹ nhờ người làm mối cho con gái ế… Anh đặc biệt ái ngại khi đến tuổi này mà tôi vẫn chưa có một tấm chồng để ổn định cuộc sống.
Lâu dần thành quen, hôm nào không nhắn tin với anh là tôi có cảm giác không yên, thấy thiếu gì đó không gọi được thành tên. Rồi tôi tự cắt nghĩa và giật mình nhận ra tôi đã yêu anh từ bao giờ! Anh dường như cũng biết điều đó nhưng hình như lại dành cho tôi nhiều quan tâm hơn.
Rồi một buổi tối, anh hẹn gặp tôi để nói chuyện. Cho mãi tới lúc gặp anh, tôi vẫn chưa đoán ra chuyện anh định nói với tôi.
Anh mở đầu câu chuyện một cách khó khăn rằng anh đã có gia đình, vợ anh là người tốt, rằng đã có gia đình thì không có quyền nói lời yêu thương người phụ nữ khác… Rồi anh nói: “Anh xin lỗi nếu điều mình sắp nói ra làm em tổn thương nhưng anh thực sự yêu và không muốn mất em. Anh đã suy nghĩ rất nhiều về hoàn cảnh của hai chúng ta,… Anh có một cậu em trai tên Sáng, bị thiểu năng trí tuệ nhưng rất hiền lành và anh muốn em trở thành em dâu của anh. Mọi chuyện chỉ là vỏ bọc thôi vì nếu em lấy nó, chính anh sẽ là người quan tâm chăm sóc và bù đắp cho em tất cả…”.
Ban đầu, tôi giận run người, ứa nước mắt. Sau nhiều ngày suy tính, vượt qua tự ái, niềm kiêu hãnh và dỗi hờn tôi đã quyết định làm “em dâu” của anh bởi câu nói “chính anh sẽ là người quan tâm chăm sóc và bù đắp cho em tất cả…” cùng thái độ chân tình của anh.
Trước ngày cưới, anh sắp xếp tất cả để hai bên gia đình thân tình, cảm thông vun xới hạnh phúc cho cuộc hôn nhân của tôi. Khỏi phải nói gia đình anh vui thế nào, đặc biệt là mẹ anh, luôn dành cho tôi chút gì như là sự biết ơn.
Hôn lễ diễn ra sau đó vài tháng trong niềm vui hân hoan của nhà trai, trong sự bàn tán của hàng xóm và khách mời. Cha mẹ tôi nuốt nước mắt vì không thuyết phục nổi tôi và đành lòng đưa con gái lên xe hoa. Còn tôi bước đi gần như vô cảm, thương bố mẹ mà không được nói ra sự thật.
Đêm tân hôn, tôi lo lắng vì chưa biết phải làm gì với chồng. Không lẽ lần đầu tiên của tôi lại là với người đàn ông này sao? Nhưng Sáng là chồng tôi kia mà?… Chưa lúc nào tôi cần anh như lúc này! Tôi chắc ở tầng dưới anh cũng đang căng thẳng không kém gì tôi. Gía như tôi đồng ý yêu anh “hết mình” thì có lẽ bây giờ chúng tôi không phải khó xử thế này.
![]() |
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet |
Mọi cảm xúc của tôi tan biến khi Sáng bước ra từ nhà tắm, cười hì hì với vợ rồi thản nhiên lên giường, ngủ ngon giấc. Tôi yên lòng nằm xuống cạnh chồng và ngủ ngon lành vì vừa trải qua một ngày căng như dây đàn. Chuyện sinh hoạt của vợ chồng tôi cứ như thế cho tới tận bây giờ.
Ngày hôm sau, lấy lý do công việc nhiều nên tôi xin phép gia đình chồng được đi làm ngay. Tôi chọn một bộ đồ thật ưng ý, hồi hộp đến nhà nghỉ anh đã đặt phòng từ trước. Anh trân trọng, ân cần, yêu thương đưa tôi vào cuộc sống mới đầy mật ngọt. Đúng như lời anh đã hứa, anh luôn sắp xếp thời gian ở bên tôi mỗi khi có thể, chăm sóc và bù đắp cho tôi mọi thứ.
Rồi tôi có thai. Ai nấy biết chuyện đều chúc mừng nhà chồng tôi dày phúc. Có người còn vỗ vai Sáng nháy mắt “tưởng cu cậu khù khờ vậy mà ra phết!”. Thấy mọi người chúc mừng, bắt tay, Sáng cũng cười hì hì.
Gia đình và anh chăm sóc tôi hết mực. Anh động viên vợ rằng “Thím ấy chịu nhiều thiệt thòi, em nên để ý quan tâm nhiều hơn cho thím ấy bớt tủi thân”. Chị dâu tôi đối xử với tôi rất tốt. Hằng ngày chị giúp tôi nhiều việc nhà, quan tâm tới khẩu phần ăn của tôi, cho tôi kiến thức làm mẹ vì sợ tôi mang thai lần đầu chưa có kinh nghiệm. Tôi cảm thấy áy náy và có tội với chị nhiều lắm.
Vậy nhưng, trong khi đêm nào chị cũng được chồng ôm ấp thì tôi mệt mỏi do mang thai, cô đơn, trống trải không có anh ở bên cạnh; chị được quyền chăm sóc cho anh mọi lúc, mọi nơi, còn tôi có muốn sửa giúp anh cái cà vạt lệch cũng chẳng dám đưa tay ra đã khiến tôi thực sự thấy ghen. Những lúc ấy, tôi tự cho phép mình đáng nhận được sự quan tâm, chăm sóc của chị. Để rồi sau đó, lại thấy mình có lỗi.
Về phần Sáng – chồng tôi rất dễ bảo. Bố mẹ Sáng luôn dặn dò con trai phải chăm sóc vợ nên khi sinh con ra tôi sai chồng lấy tã cho con, chuẩn bị nước tắm… Sáng đều làm hết, rất vui vẻ, vừa làm vừa hì hì. Nhìn nụ cười vô cảm của chồng, tôi càng thấy mình tội lớn.
Ba năm sau, tôi sinh đứa thứ hai trước… chị dâu vài tháng. Anh cùng lúc chăm hai đứa con mà chẳng kêu than 1 lời. Mỗi lần có món gì ngon anh đều mang cho tôi trước và không quên dặn tôi phải ăn hết cho con khỏe.
Những lúc được anh chăm sóc chu toàn, tôi thấy vô cùng mãn nguyện với cuộc sống hiện tại. Bọn trẻ rất yêu thương nhau dù không biết rằng chúng cùng chung một bố. Tôi được cả nhà chồng yêu thương, chăm sóc mà không mảy may biết chuyện, không trách cứ điều gì. Chị dâu tôi cũng vẫn là dâu thảo, là mẹ hiền, vợ đảm trong gia đình. Chồng tôi vẫn cười hì hì, vui vẻ như xưa. Tôi và anh chưa bao giờ ngừng yêu thương và cứ có điều kiện lại cùng nhau đắm say. Cuộc sống chẳng phải rất tốt đó hay sao nhưng cớ gì mà dù hạnh phúc tôi cũng không thể tươi cười?
Phạm Hằng
" alt=""/>Bí mật khủng khiếp của người phụ nữ yêu anh trai chồng